Sự xuất hiện của nhiều serotype virus IB làm phức tạp thêm và làm tăng chi phí trong phòng bệnh, phải đảm bảo sự dụng các vaccine là các chủng virus địa phương để có hiệu quả trong kiểm soát bệnh.
Việc lựa chọn chủng vaccine phải dựa vào các chủng đang lưu hành tại địa phương đó. Chủng Mass (M41) là chủng phổ biến nhất vì nó đại diện cho các chủng ban đầu được phân lập ở nhiều quốc gia. Các chủng vaccine khác nhau trên gà SPF thì cung cấp bảo hộ chéo đối với chủng tương đồng với chủng vaccine đó, chủng virus tham chiếu và biến chủng phân lập ở thực địa.
Sử dụng hai vaccine IB khác chủng cho kết quả khá thành công mặc dù đến nay cơ chế vẫn chưa được làm rõ. Thường là lần đầu tiên sẽ làm vaccine cơ sở bằng chủng Massachusett tiếp theo là bằng vaccine biến chủng (ví dụ: 793B ở châu Âu) điều này sẽ tạo phổ bảo hộ rộng kháng lại nhiều types khác nhau.Thông thường vaccine sống độc lực nhẹ như Ma5 (thuộc Mass) có thể sử dụng ở 1 ngày tuổi trở đi. Khoảng cách giữa hai lần làm vaccine sống là 2 tuần. Vaccine chết thường sử dụng ở tuần 16 đến 20. Khoảng cách giữa lần làm vaccine sống cuối cùng và vaccine chết là khoảng 4 đến 6 tuần.
Một chương trình như vậy đã thể hiện rất hiệu quả như kết hợp chủng Italy 02 và QX
Ở các nước châu Âu, chương trình kiểm soát hiện tại là sử dụng chủng Mass và biến chủng chính là (793B) cả sống và chết. Các chủng Mass thưởng sử dụng là H120, MM (modified Mass) và Ma5. Vaccine loại 793B được ký hiệu là 4/91 và CR88. Vaccine này được dùng cho gà trong giai đoạn tăng trưởng dưới dạng vaccine đơn giá với lịch thường là làm vaccine Mass sau đó là 973B sẽ cho độ bảo hộ rộng. Vaccine IB chết được tiêm vào thời điểm trước khi đẻ và thường kết hợp với các vaccine virus bất hoạt khác. Vaccine sống đôi khi cũng được làm cho gà đang đẻ.